Nghe lòng muốn hiểu chỗ cao thâm
Chẳng dám xôn xao để khỏi lầm
Bước nhẹ đường quen gìn nẻo ý
Đi đằm phố lạ giữ miền tâm
Mong cành nắng tỏa bừng hoa lá
Đợi gốc mưa rơi thấm cội mầm
Đứng giữa vô thường khi chớp biển
So vần nguyện đón gió thiền lâm.
Minh Tranh
Viết tặng các bạn già
Thích gặp cà phê để tháng ngày
Da mồi tóc trắng nhẹ bàn tay
Ân cần cụng chén bừng tâm ý
Cẩn thận kề ly rạng mặt mày
Vững lái đưa thuyền qua biển khổ
Êm chèo giúp bạn gặp điều may
Đây là dịp để mùi thơm, ngọt
Chữ mến, lời yêu được tỏ bày.
Minh Tranh
Dẫu nghĩ điều chi cũng mệt lòng
Đi đều bước nhẹ dáng thong dong
Nhìn Tâm tỉnh táo, như nhìn nước
Ngắm cảnh đăm chiêu, tợ ngắm dòng
Thuở trước chim thường bay cợt biển
Bây chừ cá cũng lội đùa sông
Toan này tính nọ đều vô ích
Kiếm chữ đề thơ dưỡng tấm lòng.
Minh Tranh
Giữa Đêm Khuya:
Giữa đêm khuya nghe dế giun rền rỉ
Âm điệu quen như hồi nhỏ từng nghe
Viết gì đây, lòng bên lòng thỏ thẻ:
Mỉm cuời ngay! Là cách để vào Thơ.
Trăm khổ cảnh dù không mơ vẫn hiện
Một niềm vui sao chẳng hẹn cùng ta?
Nói gì đây, dù một tiếng giữa bao la?
Giờ này quyết đi ra ngoài biển khổ!
Inspired by this quote:
“Be happy for this moment. This moment is your life.”
~ Omar Khayyam
Minh Tranh
Giữa Đêm Khuya:
Giữa đêm khuya nghe dế giun rền rỉ
m điệu quen như hồi nhỏ từng nghe
Viết gì đây, lòng bên lòng thỏ thẻ:
Mỉm cuời ngay! Là cách để vào Thơ.
Trăm khổ cảnh dù không mơ vẫn hiện
Một niềm vui sao chẳng hẹn cùng ta?
Nói gì đây, dù một tiếng giữa bao la?
Giờ này quyết đi ra ngoài biển khổ!
Inspired by this quote:
“Be happy for this moment. This moment is your life.”
~ Omar Khayyam
Minh Tranh
Khi mình thức dậy tính làm thơ
Tưởng gió và trăng cũng đứng chờ
Thổi kín tình thương nào phải đợi
Ban đều sự sống chẳng cần mơ
Từng câu nhẹ điểm vần thêm dịu
Mỗi đoạn bền tô ý bớt mờ
Ngó kỹ thời gian thầm chuyển tải
Ân dày nghĩa nặng khó lòng ngơ!
I am feeling grateful for the brightness of
The Sun and The Moon always shine.
Minh Tranh
Đứng thẳng ngồi ngay để nhắc mình
QUI gìn GIỚI giữ thật nghiêm minh
Hồi nghe lắng dạ nghe tròn ý
Lúc nói toàn tâm nói hết tình
Cuộc sống vô thường trăm nét đổi
Tâm hồn định tỉnh một màu xinh.
Mơ màng lắm chuyện không gì thật
Hạnh ổn lòng yên bóng dựa hình.
Lòng yên hạnh ổn bóng theo hình
Chớ hỏi đừng tìm tới chỗ minh!
Diệu Cảnh nào ai
Minh Tranh
Chẳng bận khen chê Tình mãi dựa
Không màng được mất Nghĩa hằng nương.
CHẲNG cần lý luận chuyện mười phương
BẬN não rồi quên mất lẽ thường
KHEN thích nhưng mà, gìn ý kỉnh
CHÊ phiền dẫu vậy, giữ lòng thương
TÌNH theo cuộc sống luôn thay đổi
MÃI nhớ đời ta khó vĩnh trường
DỰA chắc như đò trên nước chảy
KHÔNG MÀNG ĐƯỢC MẤT NGHĨA HẰNG NƯƠNG.
Minh Tranh
VIẾT như rót tửu nhẹ nương bầu
GỞI nhịp ân cần chẳng đợi lâu
NIÊM dịu theo tình luôn ước nguyện
VẦN êm dựa nghĩa vẫn mong cầu
LÒNG nghe nhẹ nhõm trong từng chữ
NHỚ thấy êm đềm giữa mỗi câu
TỈNH táo trong nhà hay phố chợ
ĐI NHÌN HƯỚNG CHỖ DẠ QUÊN SẦU
Minh Tranh
Cảm nhận lời dạy của Jiddu Krishnamurti.
Chăm nhìn Ánh Sáng ở nơi Tâm
Vững bước tự tin chẳng thể lầm
Gió lạnh mây mù không thể tránh
Nhưng mà Cuộc Sống, ấy Thiền Lâm.
Minh Tranh